Tôi
vừa bước chân vào nhà sau một ngày làm việc và chiến đấu với thời tiết
ngày hè nắng nóng, oi nồng khiến thân thể tôi như muốn nhão nhoét cả ra.
Nhìn thấy tôi, thị nhà tôi hớt hơ hớt hải chạy ra, tay thì nâng cặp, tay thì nâng ví, mắt thì long lanh, mồm thì cất lời.
- Anh, em mua được đất rồi, ở gần đây thôi, anh cất đồ rồi ra mình bàn kế hoạch.
Tôi hoang mang vô cùng liền hỏi lại.
- Nhưng...
Chưa thốt đc ra thị đã chặn họng.
- Không nhưng nhị gì cả, em quyết rồi, em xong hết thủ tục rồi.
Tôi vã mồ hôi còn nhiều hơn cả bởi cái tiết trời Hà Nội ngày hôm nay, xua tay phân bua.
- Nhưng mình đang sử dụng căn chung cư này còn chưa đủ sao?
- Thì chính vì ở chung cư nên em mới phải mua đất, dù sao thì mình cũng phải làm cái gì đó để có cái thú vui lúc tuổi già chứ.
Tôi điên mất, thị không biết tôi vẫn đang thiếu tiền chữa bệnh sao?,
thị không biết tôi đang phải vật lộn sao? Thị không biết để có đc căn
nhà này gia đình tôi đã ở tôi đã phải chạy vạy và ăn mì tôm hết date bao
tháng ngày không?
Tôi ngồi thừ người ra và suy nghĩ về viễn cảnh
tiếp theo của đời mình. Mới đc ăn cơm giờ lại tiếp tục mì tôm hết date,
sao tôi chịu nổi.
Đang hoang mang suy nghĩ thì thị kéo tôi ra ban công đĩnh đạc nói.
- Em mua được chỗ đất mới này, một nửa trồng rau, một nửa trồng hoa.
Sáng sáng, chiều chiều mình ra chăm bón, tưới cho tốt tươi, chẳng phải
thú vui lúc tuổi già sao?
Thị chỉ tay vào nào là rau, nào là hoa rồi tiếp.
- Chính vì ở chung cư nên mình mới phải mua đất và tận dụng chỗ ban công này chứ. Nào treo lên giúp em cái.
Tôi vỗ tay vào trán làm cái " Đét", nhìn thị mà tôi như muốn trói lại rồi đem phơi nắng.
- Giời ạ, đồ của nợ, ông mày lại tưởng lấy nốt mấy tỷ ông tiết kiệm để
chữa bệnh nói phét đã bắt đầu sang giai đoạn 3 rồi. Hú hồn
Đấy, thị nhà tôi đấy, nóng quá nên cũng vấn đề tí, được cái có rau có hoa bà con ạ.
Nóng thật, nóng không chịu nổi nhưng ta không thể trốn nóng đc ta vẫn
phải làm việc, vẫn phải kiếm tiền và đặc biệt vẫn phải ... cười.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét