Cu Bách đang trên đường
Bỗng nói thầm với mẹ
“ Cho con xin đi nhẹ
Không là tè ra quần”
Mẹ Bách không ngại ngần
Vạch chim của cu cậu
Giữa đường có sao đâu
Miễn là con giải thoát
Cu cậu liền dứt khoát
" Mất lịch sự thế này
Đứng giữa đường ban ngày
Vạch chim là không đẹp"
" Đúng là đồ nhãi nhép
Chim con ai thèm nhìn
Đến thằng già lắm tiền
Vạch ra ai để ý
Dù chim có bé tí
Hay chim to thế nào
Chẳng có ai bảo sao
Vạch giữa đường thoải mái"
Đất nước mình đứng đái
Bất chấp ở nơi đâu
Ai chửi, cứ tính sau
Quan trọng là " giải quyết"
( xong cái thể loại thơ này lại phải đi giải quyết nỗi buồn)
Đầu tuần vui vẻ và nhớ giải quyết đúng chỗ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét